TỪ LẠNH LÙNG SANG GẦN GŨI
Chào Dustin Nguyễn, sau 8 năm anh về Việt Nam kể từ khi phim Dòng Máu Anh Hùng ra mắt (năm 2007), mọi người đã quen anh cả với vai trò là diễn viên và đạo diễn. Nhìn lại quá trình đó, lúc này cảm giác của anh như thế nào?
Khi bạn nói đã 8 năm, tôi cũng hơi sốc một chút. Cái duyên đưa tôi về Việt Nam là một điều tôi không ngờ đến. Khoảng 10 năm trước, nếu bạn hỏi tôi có hình dung sẽ về Việt Nam sống hoặc làm phim ở đây không thì câu trả lời là không. Nhưng cái duyên đó đã đến và thay đổi tất cả.
Bây giờ nhìn lại, ít nhất tôi thấy không hề hối hận với quyết định của mình và tự hào với những tác phẩm mình đã thực hiện. Hành trình 8 năm qua tôi đã chia sẻ với những người có tài, có tâm, có cùng một ước ao đưa điện ảnh Viêt Nam phát triển và với tôi, đó là một niềm hạnh phúc.
Hình như những vai diễn của anh trong thời kỳ đầu ở Việt Nam đã xây dựng nên một hình tượng của Dustin Nguyễn – người đàn ông lạnh lùng, sắt đá?
Cũng rất nhiều người đã nói về vấn đề này với tôi. Tôi thấy khá thú vị vì đó không phải một tính toán của mình nhưng các đạo diễn, nhà sản xuất rất thích mời tôi vào những vai diễn như vậy. Có lẽ khi tiếp xúc họ nhìn thấy cái chất đó trong ngoại hình và con người tôi. Một số vai đã gây ấn tượng rất mạnh với khán giả và mọi người nghĩ về tôi như vậy. Thậm chí vừa rồi, một người bạn có cho tôi xem một bài báo nói Dustin được sinh ra để đóng những vai lạnh lùng, đau đớn, khổ đời (cười). Thật sự, tôi không nghĩ về mình với hình ảnh đó mặc dù cũng phải công nhận những nhân vật đó rất thú vị để nhập vai.
Có lẽ chính vì vậy mà rất nhiều khán giả đã ngạc nhiên khi xem Trúng Số và thấy anh trong vai Tư Nghĩa với vẻ bình dị, gần gũi hơn rất nhiều?
Đúng rồi, tại vì khán giả không thường thấy màu sắc đó của tôi. Thực ra, khán giả đã từng thấy cái vẻ đó một chút trong Để Mai Tính 1 nhưng cũng khá lâu rồi (năm 2008). Bản thân tôi rất thích những vai hài nhẹ nhàng hay hài lãng mạn nhưng nói thật là không có nhiều cơ hội nhận vai. Mà tôi cũng lại bị cuốn hút bởi những vai nhiều giằng xé, đau đớn, bất ổn về nội tâm. Những vai đó mang tới nhiều thử thách mà nghề diễn cần có, khiến mình hứng thú và có năng lượng để hóa thân vào những con người khác ở ngoài đời. Khán giả xem phim vì họ được thoát ra khỏi cuộc sống thường ngày thì diễn viên cũng thế, đóng phim là để có được những trải nghiệm và cảm xúc mới.
Nhân anh nhắc đến Để Mai Tính, tôi mới nhận ra một điều là ngay cả trong những vai diễn hài hước như trong Để Mai Tính hay Trúng Số, người đàn ông anh thể hiện vẫn có một vẻ gì đó lạnh lùng, ngạo nghễ. Thế thì chất lạnh lùng, sắt đá và chất bình dị, gần gũi trong anh – chất nào nhiều hơn?
Tôi luôn cảm thấy rất khó nói về bản thân mình sao cho đúng. Với tôi, công việc diễn xuất là quá trình khám phá những cảm xúc và chất liệu ở ngay bên trong con người mình. Có những cái sâu kín chỉ bộc lộ ra khi mình diễn xuất. Đồng thời, mình cũng quan sát học hỏi từ những trải nghiệm mình có trong cuộc sống, công việc mình làm, bạn bè mình tiếp xúc…
Thế nhưng, sau 30 năm trong nghề, càng khám phá, tôi càng cảm thấy mình không biết gì về bản thân lẫn công việc chuyên môn. Tuy nhiên, tôi cũng không quá lo lắng, tôi nghĩ đó là điều cần thiết để thúc đẩy người nghệ sĩ luôn phấn đấu khám phá, làm nhiều hơn nữa.
TỪ DIỄN VIÊN SANG ĐẠO DIỄN
Mấy năm gần đây khán giả còn biết đến anh qua vai trò đạo diễn. Đây là ý định đã được ấp ủ từ lâu rồi hay đến một thời điểm đủ chín trong nghề, anh muốn thử thách mình bằng một vị trí khác?
Câu chuyện này nói ra khá dài nhưng ngắn gọn thì thế này: Ngay từ nhỏ tôi đã có một tình yêu với điện ảnh và muốn trở thành đạo diễn. Khi lên đại học, tôi nộp đơn vào trường UCLA (Đại học California ở Los Angeles), một ngôi trường dạy làm phim danh tiếng mà ai cũng nộp đơn vào. Nhưng tôi không được nhận vào học, trong lúc chờ sang năm sau để tiếp tục nộp đơn, bạn bè tôi khuyên nên thử làm diễn viên. Mới đầu tôi từ chối vì nghĩ mình nhút nhát làm sao làm diễn viên được, nhưng nghe bạn bè nói mãi tôi cũng thử xem sao. Và khi đã thử thì thích luôn, không phải vì danh tiếng hay tiền bạc mà với tôi nó là nghệ thuật thực sự.
Sự nổi tiếng chỉ là cái đến sau. Bên cạnh đó, không có ngôi trường làm phim nào tốt hơn một phim trường thực sự.
Với anh, bộ phim đầu tay Lửa Phật có phải là một thành công không?
Với tôi, Lửa Phật là một thành công. Không phải về mặt thương mại mà là về mặt chất lượng. Tôi rất tự hào về những gì bộ phim đã làm được và dám nói là chưa có phim Việt Nam nào làm được điều tương tự, cả về câu chuyện lẫn quay phim, thiết kế bối cảnh, phục trang… Tất cả các thành viên đoàn làm phim đều tự hào khi làm ra được một sản phẩm như vậy.
Về vấn đề doanh thu, ngay từ đầu khi nói chuyện với nhà sản xuất, tôi đã nói với họ rằng đây là một dự án mạo hiểm và nếu các bạn tin tôi thì hãy đồng hành cũng tôi. Nhà sản xuất chấp nhận điều đó và họ cũng rất vui vì có được một bộ phim tốt. Cho nên, đôi khi không thể nói đơn giản là thành công hay thất bại được, còn phải xem là về mặt nào.
Nhưng rõ ràng sang đến Trúng Số thì đây là một phim rất khác Lửa Phật và có vẻ an toàn hơn rất nhiều.
Điều đó cũng khó nói. Cho đến thời điểm này, khi bộ phim có doanh thu tốt thì an toàn, chứ vào lúc bắt đầu, đó luôn là một cuộc mạo hiểm. Mà thật ra Trúng Số có những cái mạo hiểm của riêng nó, chỉ là không dễ thấy như Lửa Phật thôi.
Sau khi nhà phát hành xem bộ phim này, họ đã dự đoán doanh thu sẽ không cao vì nó không hề có những yếu tố câu khách như hành động, cảnh nóng hay chủ đề thời thượng. Nên khi phim ra mắt được khán giả ủng hộ và đánh giá cao, bản thân tôi thấy vừa vui mừng vừa bất ngờ. Nói chung trong chuyện làm phim không có gì là chắc chắn 100% cả.
Vừa làm đạo diễn vừa làm diễn viên trong một bộ phim chắc hẳn là một việc khá khó khăn?
Kinh khủng lắm đấy, mặc dù tôi đã cố tránh việc đó. Cả Lửa Phật và Trúng Số đều là những câu chuyện tình cờ đến với tôi và tôi thấy có mối liên hệ với bản thân nên muốn thực hiện.
Với Lửa Phật, tôi cũng không vội vàng, vì đã ấp ủ trong rất nhiều năm. Nhưng ngay tại thời điểm đó, cơ hội đến với tôi và tôi phải đồng ý việc kiêm nhiệm hai vị trí để không bị lỡ mất cơ hội. Còn đối với với phim Trúng Số, các nhà đầu tư cũng muốn tôi đóng một vai gì đó trong phim. Vì kinh nghiệm lần trước khá mệt mỏi, nên lần này tôi chỉ đóng một nhân vật phụ góp vui và cũng không quá đầu tư vào diễn xuất để còn tập trung cho công tác đạo diễn. Nhưng có lẽ chính vì vậy mà tôi đã thể hiện nhân vật Tư Nghĩa một cách thoải mái và tự nhiên hơn chăng? (cười)
Vợ anh, chị BB Phạm, đã cùng anh sản xuất phim Trúng Số. Cảm giác khi làm việc với một người thân yêu của mình như thế nào?
BB Phạm là một nhà sản xuất rất tuyệt vời. Không phải vì cô ấy là vợ tôi nên tôi khen, nhưng thực sự cô ấy rất chăm chỉ và khó tính trong công việc. Cô ấy đã quản lý mọi phương diện của bộ phim kể cả vấn đề tiền bạc, và chăm lo cho tất cả mọi người từ diễn viên đến người lau dọn. Khi BB mang thai con gái thứ hai 7 tháng, cô ấy vẫn luôn có mặt tại hiện trường để đảm bảo mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Tôi cảm thấy rất may mắn vì có một người vợ có thể chia sẻ với mình cả trong công việc lẫn đời sống. Nói chung, cuộc sống của tôi hiện giờ khá đầy đủ, công việc tốt đẹp, gia đình hạnh phúc với vợ và hai con gái. Tôi không có mong muốn gì hơn sự đủ đầy đó.
CÂU HỎI NHANH DÀNH CHO DUSTIN NGUYỄN
Diễn viên hay đạo diễn?
Khó đấy, nhưng nếu phải chọn thì là diễn viên.
Người đàn ông lạnh lùng, sắt đá hay bình dị, gần gũi?
Cái này khó quá, thôi bỏ qua! (cười)
Người đàn ông của sự nghiệp hay của gia đình?
Chắc chắn tôi là người đàn ông của gia đình.
Lửa Phật hay Trúng Số?
Lửa Phật, vì dù sao đây cũng là phim đầu tay mà tôi đã dành nhiều tâm huyết để làm ra.
Làm phim ở Mỹ hay ở Việt Nam?
Ở Việt Nam, làm phim ở đây có nhiều hạnh phúc lắm.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện này!
Phỏng vấn: Hằng Lương
Ảnh: Vinh Phan
Stylist: Trương Minh Nghĩa
Trang điểm: Cúc Nguyễn